Thứ bảy

Sau cuộc gặp với phụ huynh hôm nay, tôi cảm thấy tôi đang sống trong một thế giới quá hoàn hảo. Ai cũng thông minh, giỏi, nghị lực, đẹp, giàu. Và nhất là tử tế, cực kỳ tử tế. Một vẻ ngoài không tỳ vết.
Làm tôi cảm thấy con đường tôi đi sau chuyến gặp gỡ như cũng chông chênh hơn, bất an hơn. Sống trong một thế giới như thế, tự nhiên cố gắng làm người lịch thiệp và tử tế trở thành một sự vô nghĩa. Tôi nghĩ mọi thứ không cần phải vì tôi mà tốt đẹp thêm một chút nữa.
Tôi chỉ muốn làm cái gì khác đi, một cái gì ngổ ngáo và phá phách. Hoặc tôi muốn thử xem sẽ như thế nào nếu buông thả cho đời mình trôi xuống vũng lầy. Và thỉnh thoảng tôi có buồn ói khi nghĩ đến không gian bão hòa sự hoàn mỹ ở quanh mình.
Nên tôi rong xe đi lang thang. Ít nhất là phải ra khỏi cái khu đô thị xa hoa này. Nhưng tôi chẳng biết đi đâu, kiếm ai để gây sự. Ở đâu cũng ngập ngụa ánh sáng, niềm vui, những lời trìu mến. Nhỡ mà tôi có làm gì sai trái, thì mọi người sẽ lại lịch sự bỏ quá hết thôi.
Tôi đang rong xe đi lang thang trong một đêm thứ bảy không yên ấm như lệ thường.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây