Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2021

ôi tình yêu

Hình ảnh
có một cuốn sách của Jimmi Liao dễ thương nhiều lắm, tên là Ôi Tình yêu, trong sách nào là những nhớ nhung, bồn chồn, mong đợi và cả kỳ vọng lớn lao. trong sách cũng có những nỗi buồn nhỏ nhắn và cả những nỗi buồn sâu sắc. đó là tình yêu. mình không nhớ trong hoàn cảnh nào đã đọc cuốn sách ấy, hình như khi Tiki có khuyến mại combo sách của Jimmi Liao và thế là mua về để tiện thể lấy cuốn Hòn đá xanh cho các bé trên trường đọc. ôi một thời toàn sách thiếu nhi dễ thương quá, cứ nhìn thấy là tim rung lên. đọc cuốn đó khi hạnh phúc hay không hạnh phúc cũng đều thấy thú vị. nhưng cá nhân mình thì chẳng có gì nhiều để liên hệ, cơ bản thì chuyện mình nó cũng thực tế và nhạt nhẽo thôi. mình chỉ hay lẩn thẩn nghĩ tới những người quanh mình, với những chuyện tình thi thoảng mình được nghe họ kể. chị H. thích trang sách "Chàng rẽ phải, nàng rẽ trái" (nếu mình nhớ không nhầm). chuyện đời cắc cớ tréo ngoe là vậy nhỉ. có lần ngồi ở hồ Xuân Hương, chị kể ngày xưa anh chị đi trăng mật ở đây.

vài thứ gần đây

Hình ảnh
(dạo này nghĩ nhiều mà lười viết quá phải ủn mông bản thân siêng viết lên một tí kẻo quên mất) - à và chuyện học hành mình sẽ update chủ yếu bên này nha: aliceinfinland.blogspot.com đầu tiên là chuyện khóa học. có những khóa học mình cảm thấy cực kỳ phê, mở mang, nhưng cũng có những khóa thật sự thì nó tốn thời gian, còn không khoái bằng mình ngồi một mình tự đọc articles và đọc sách chuyên ngành nữa. giảng viên cứ bỏ đầy chữ vào slide xong rồi đọc từ đầu tới cuối, nội việc nhìn để xem chữ nào với chữ nào đã rối rồi, nghe câu được câu mất, mà chỉ đọc lại slide rồi paraphrase chút xíu cho nó khang khác như thế thì thôi, mình nói thật cho mình vài tiếng ngồi tự học, mình in slide ra đọc xong tự tham khảo tài liệu nó thấm hơn nhiều, lại tiết kiệm thời gian cho nhau (suy cho cùng nhìn lại, việc mình thấy sung sướng nhất vẫn là được tự đọc articles và mấy chapter trong sách, bữa giờ đọc được gì cũng thấy hấp dẫn hết trơn, sáng ra bao nhiêu là ý tưởng). thời bây giờ mình nghĩ rằng ai cũng nê

Chuyện dài kỳ của Taehee

Hình ảnh
Cuối tháng 2, mình xuống ăn Tết ở Vũng Tàu. Được vài hôm thì anh V. cũng xuống, mang tiếng là xuống đón mình nhưng cũng không vội về vì không khí Vũng Tàu đang thích. Hai đứa còn định đi đâu thêm vài hôm vì cũng chưa tới ngày anh ấy đi làm lại. Nhưng trong lòng mình nôn nao. Mẹ cũng giục hai đứa nếu không định ở lại lâu thì nên về sớm. Vậy là anh xuống hôm nay thì hôm sau, hai đứa đón xe quay lại Sài Gòn. Về tới nhà thì em Hee của mình xuống tận cầu thang kêu gào như khóc. Ồ có gì đâu nhỉ, ba em chỉ mới rời em hôm qua. Bước vào nhà, cửa sổ đã bị mở khoá và dây cột mà bọn mình thường cột thêm cho chắc đã đứt tung - là Hee làm vì em thường muốn trốn ra ngoài khi ở nhà một mình. Trong nhà giặt, chén hạt và chén nước ba để dự phòng cho em đã hết sạch - hẳn em đã rất đói. Cả nhà cùng vào bên trong. Hee dỗi thật lâu. Mẹ phải ôm em, vuốt ve và thủ thỉ không biết bao nhiêu mà kể. Em liên tục kêu gào, nhìn vào mắt mẹ như muốn nói gì. Nhìn xuống bụng em, cái bụng đã thật căng, nặng nề, những đầu

Khi bị chỉ trích là ghen tỵ

Hình ảnh
cre on pic Trong khi theo đuổi những lý tưởng "to tát" của riêng mình, vô tình, mình có những hành xử không như số đông mong đợi, theo một định nghĩa thông thường về thân thiện, tốt đẹp, tử tế. Thậm chí mình bị gắn nhãn hàng năm trời là ghen tỵ, vô ơn, thô lỗ. Chúng ta chẳng thể làm gì khác ngoài chịu đựng. Và buộc phải ngày một hiểu rõ hơn mình muốn gì. Mình có nỗi đau to hơn về giáo dục, về cộng đồng, nên những nỗi đau nhỏ hơn về nhân tình thế thái, không có cách nào khác ngoài chịu đựng. Khi đi đủ xa, những lời phán xét sẽ nhỏ dần. Nếu đi một mình trong khu rừng vắng, sẽ chỉ có tiếng chim muông và cây cỏ. Khi cực nhọc vác hòn đá to lên dốc, sẽ chẳng thể nào bận tâm mình phải trông như thế nào cho đẹp, cho vừa mắt người ta. Khi đi máy bay, nhìn những đám mây, mình hay trộm nghĩ, ở một chiều không gian khác, ta chẳng thể biết những sự thật ở đây có còn là sự thật. Ta chẳng thể. Nhìn ở một góc độ lớn hơn, rộng hơn, ta có thể phải xem lại cái đúng có còn đúng, cái sai có thật