Những ngày hạnh phúc

1.
- Em buồn lắm anh ạ.
- Ừ anh biết rồi em.
- Anh đến chỗ em được không?
- Giờ là 12h trưa. 15 km lận đó em.
- Em không biết, anh làm sao thì làm.
- ...
*Tút, tút, tút, tút*

Một tiếng sau đã thấy anh có mặt.

- Sao, giờ có chuyện gì kể anh nghe.
- Dạ hông.
- Anh chở em đi vòng vòng rồi em kể chuyện cho anh nghe nhé?
- Dạ.
- Rồi mình đi coi phim nữa, chịu hông?
- Dạ.

2.
- Em ơi đừng buồn nữa. Em coi con chó kìa. Nó ngồi chờ người tới mua nó hả em?
- Đúng rồi anh.
- Hồi anh chưa gặp em, anh giống con chó ngồi trong lồng chờ em tới đó. Chờ hoài, chờ hoài. Em cũng vậy đúng không?
- Anh ví von gì kì cục.
- Kì nhưng mà thiệt vậy đó.
- Ừ. Em cũng thấy đúng vậy.

3.
- Em không muốn quen anh nữa (dỗi).
- Tại sao?
- Tại em hư, em không xứng với anh.
- Chuyện đó để anh lo.
- Em giận anh.
- Anh kể chuyện vui cho em nguôi giận nè.
- Tại sao nhiều lúc em thấy ghét anh mà không thể bỏ anh?
- Tại anh đẹp trai đó mà.

4.
- Em hết buồn chưa?
- Dạ chưa.
- Anh mua tai tuần lộc cho em đội nghe?
- Hông.
- Vậy mình đi mua son nghe?
- Hông.
- Mình đi ăn ốc?
- Hông.
- Mình mua váy vậy?
- Hông...

...
...

Đại khái có hàng trăm cuộc nói chuyện nhạt nhẽo như vậy đã diễn ra kể từ lúc tụi mình yêu nhau. Nay tự dưng muốn kể lại kẻo quên mất rằng, mình từng là đứa khó ở tới mức nào và anh đã dịu dàng, chiều chuộng ra sao.

Mình biết ơn anh, chỉ vậy thôi.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây