Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2019

Tưởng niệm thầy Chu Văn Sơn

Hình ảnh
Dạy học sinh lứa 2k trở đi, lại ở trong những ngôi trường hiện đại bậc nhất của thành phố lớn nhất nước, không khỏi thấm thía những khác biệt. Khác biệt vô vàn, nhưng trong đó, chắc chắn có chuyện những đứa trẻ nhà giàu không ai dại gì đi say mê văn chương, ngấu nghiến sách vở văn học Việt Nam nhiều như đám gà chọi trường chuyên thời ấy. Nhiều khi ngồi với học sinh, cảm thấy khoảng cách thế hệ là  cái quá rõ ràng, bởi vì muốn nói cho chúng về những đam mê mà mình cho rằng rất rất ý nghĩa đó, mình không biết nói từ đâu, nói sao cho chúng cũng thấy hay ho và ý nghĩa. Làm sao nhỉ, có thể nào để cho những đứa trẻ 16, 17 tuổi ôm vào lòng một thần tượng nào đó không phải là ca sĩ Hàn Quốc, diễn viên Thái Lan, mà là một nhà thơ Việt Nam chẳng hạn? Để chúng biết đồng cảm mà sầu thương cùng những người ở những cảnh ngộ chẳng liên can gì đến ta, ví như hôm trước mình đã giảng cho học sinh về Hàn Mặc Tử: Em có hình dung một người đang sống bên trời quên lãng, cách thế giới đời thường một vác

Chuyện định kiến

Hình ảnh
Ngày lễ, ngồi lai rai mấy món nướng tại nhà với nhiều cô chú anh chị, lắng nghe câu chuyện của những người dạn dày kinh nghiệm đi làm. Lan man lại dẫn tới chuyện định kiến về người nơi này, nơi kia. Thanh Hoá thế này, Nghệ An thế nọ, Hà Tĩnh thế kia, ... Con nhỏ ngồi tròn mắt, lắng nghe. Trong đầu có mấy suy nghĩ: 1. Định kiến tất yếu sẽ hình thành, trong bất kỳ nhóm người nào. Nó không hẳn là ác ý, mà chỉ là thói quen, xu hướng đúc kết, khái quát, hình thành những kinh nghiệm ứng xử để người sau dễ dàng hơn người trước, ít sai lầm hơn người trước. 2. Điểm chung trong tính cách con người theo vùng miền là có thật. Điều này khỏi cần chứng minh, những đặc điểm lịch sử, văn hoá, kinh tế, thiên nhiên sẽ hình thành nên những lối ứng xử đặc trưng, giúp cho con người mỗi nơi thích nghi với nơi đó. 3. Bất cứ vùng miền nào cũng có những nét chung trong tính cách, không riêng gì mấy tỉnh nói trên. Có điểm hay, điểm dở. Tuy nhiên, luôn sẽ có một vài xu hướng được chấp nhận, mạnh lên, trở nên

Ngày nắng nóng

Hình ảnh
Trời nắng nóng. Mình đi bộ ra ngoài tìm một liều thuốc trị ho nhưng tất cả các hiệu thuốc quanh nhà đều đóng cửa. Nhiều hàng quán khác cũng đóng cửa. Quán cà phê đông kín người, ai nấy đều tìm một chỗ trốn bé nhỏ có làn hơi lạnh phà phà trên đầu để cùng chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, đọc tin tức về ngoài kia: Sài Gòn nắng nóng cao điểm còn người Hà Nội lại khốn khổ vì sương mù, và lúc rạng  sáng, trước khi ánh nắng oi ả đầu tiên của một ngày khắc nghiệt kịp ló rạng, có một cậu bé lớp 10 đã chọn vĩnh biệt cuộc đời vì áp lực học tập. Có một số người, một số nghề có thể tạm nghỉ khi thời tiết khó chịu quá, nhưng một số thì không. Cuộc mưu sinh vẫn đẩy họ ra đường. Trên vỉa hè, một người tài xế lái xe ba gác cực nhọc "ve" chiếc xe cồng kềnh. Nước mía thì khổng lồ, còn trà đào uống bằng xô. "Xô" trà đào người tài xế Grab đang uống, không biết đã được đổi bằng tiền lời của bao nhiêu cuốc xe ngày nắng nóng? Đi bộ giữa một trưa mùa hè như vậy, thấy tất cả những