Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2015

[Phần 2] 3 bước soạn bài hiệu quả (Ngọc Hà dịch)

Hình ảnh
Bước 2: Dàn dựng buổi học 1. KHỞI ĐỘNG (HÂM NÓNG) Lý do là: vào lúc bắt đầu tiết học, não bộ học sinh thường chưa tập trung ngay được. Lấy ví dụ về phẫu thuật tim. Nếu một người lập tức đi vào giải thích cách làm (chúng ta có lẽ đều sẽ bắt đầu như vậy cả), thì nào, chậm lại một chút và nói về con dao mổ cái đã. Hãy bắt đầu một cách dễ dàng như thế. Đó là mục đích của khởi động: không phải đo lường kiến thức học sinh, mà là đưa chúng vào đúng đường ray giáo viên mong muốn.   Hoạt động cho phần khởi động có thể chỉ là một trò chơi đơn giản (chẳng hạn hỏi các từ vựng theo chủ điểm để kiểm tra học sinh hiểu bài tới đâu, nhớ được gì). Cũng có thể hỏi một câu bất kỳ, tổ chức chơi trò mingle, hoặc nói chuyện về một tấm hình . Dù là gì chăng nữa, hãy để học sinh nói . Để chúng được nghĩ ngợi về chủ đề bài học (kể cả khi bạn không nói ra chủ đề ấy một cách rõ ràng). 2. TRÌNH CHIẾU THÔNG TIN Vấn đề chỉ là làm sao cung cấp thông tin một cách rõ ràng, thẳng thắn nhất thôi,

Những đêm...

...như đêm nay, tôi thấy dù gì, Sài Gòn vẫn thật là đẹp. Ngang đường Tôn Đức Thắng, tôi có để ý và trông thấy hai cái nơ vàng. Chỉ hai cái thôi, nhưng tôi thấy chúng thật kỳ diệu. Có những người yêu thành phố này thiệt lòng thiệt dạ, và đang cố gắng làm một điều gì đó. Dù chỉ là gắn những cái nơ mỏng manh lên thân cây sắp bị đốn gãy để bày tỏ một ước mơ. Dù cho mơ mộng dường như không còn mấy ý nghĩa trong lúc này. Lòng tôi bỗng mềm lại. Tôi nhận ra tôi cũng yêu và tha thiết với thành phố. Có điều gì cứ níu tôi lại ở đây. Ánh đèn ban đêm sặc sỡ mà tôi đã trót mê đắm từ thuở bé, hay nhịp sống sôi nổi không gì ngăn cản được, hay những ngóc ngách thật nhỏ mà những kẻ phù phiếm không thể biết tới và ưa thích? Cũng chưa hẳn. Hôm nay tôi đọc lại Vô tri , trong một đoạn bàn về ký ức,  Kundera    có nói về việc con người gắn bó với một mảnh đất lạ chỉ vì tình yêu, nó như thế này: "Và nhất là, ở nước ngoài, Josef đã yêu và tình yêu, đó là sự phấn hứng của thì hiện tại. Sự gắn kết với

Những người chúng ta đều căm ghét

Là những người nói những câu kiểu như: "Goldmund mà trà dư tửu hậu ư? Thế K. của em là trà thừa đấy". Hem có ý gì. Tự dưng nhớ lại, thấy tức thôi. Nhân tiện kể chuyện hôm trước. - Em ơi, X. lại chê anh nữa. - Ai cho anh gặp hắn ta? Em biết ngay mà. Em đã biết từ đầu. - Cũng hông có gì nhưng mà anh buồn. - Anh buồn rồi anh có nói lại người ta không? - Anh có nhưng mà yếu ớt lắm. Anh không cãi nhưng anh thầm nghĩ là về nhà sẽ méc em. - Anh nghĩ vậy là đúng rồi đó. Em mà ở đó em chửi banh. Đùa thôi chớ mình cũng nhát bỏ bà.