Chỉ còn 4 ngày là hết tháng Tư

[Không phải review]
Những lý do mình thích cuốn này:
- Đầu tiên dĩ nhiên là ngắn. Mình thích sách ngắn (từ 250-350 trang). Vậy thôi.
- Con số 4 xuất hiện dày đặc trong truyện dễ khiến người đọc nghi ngờ khi mới đọc sách: có khiên cưỡng không đây khi nhất nhất phải đi theo ý tưởng đó, từ đầu đến cuối toàn 4 thì có nhàm chán không đây, có con số 4 nào nhầm chỗ và gượng gạo không? Câu trả lời là không. Mượt mà, nhuần nhị, đầy ý nghĩa, ám ảnh. Con số 4 gợi lên những mốc thời gian, sự gấp bội về mọi thứ (cảm xúc, nỗi đau, mớ hỗn độn, sự trống rỗng, sự xô bồ), sự vô phương, thất lạc.
- Như nhiều người đã nói, truyện kết hợp chính trị và tình dục - hai thứ tưởng chừng khác xa nhưng trong truyện này hình như có một điểm gặp nhau: đầy cảm xúc (đúng hơn là ẩn ức), chật hẹp, oi bức, trở đi trở lại vô số lần. Ở một mối quan hệ khác, tình dục giải phóng nỗi đau và tổn thương của những nạn nhân chính trị. Tình dục và chàng trai có cuộc đời trống rỗng còn là điểm kết nối 2 cô gái - 2 số phận Sài Gòn sau sự kiện tháng Tư năm 1975.
- Vấn đề được nói khá đậm và khá thẳng. Mình không nghĩ một câu chuyện như vậy lại có thể được phép nói thẳng ra như vậy. Sinh viên khoa Văn chắc chắn không ai dám nghiên cứu cuốn này đâu.
- Càng về cuối thì câu chuyện càng rõ ràng, phô lộ những ý nghĩa của nó, làm người đọc thỏa mãn sau quá trình cố gắng kết nối và phân biệt, nào là chữ nghiêng với chữ thẳng, cô với nàng, Paris với Sài Gòn, quá khứ, hiện tại, tháng Tư năm đó và tháng Tư năm nay. Đoạn cuối cũng hơi bị nhiều quote luôn.
5 sao. :)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây