Vấn đề nhỏ của em

- Em chia ra rất rõ ràng, một bên là những thứ em chấp nhận được, một bên là những thứ em tột cùng căm ghét, không thể đội trời chung. Em đã từng nghĩ mình có nghĩa vụ phải tỏ rõ lòng ghét đó để trên đời bớt người giả dối, ảo tưởng.
- Tại sao em cứ nghĩ là chỉ có 2 thái cực đó thôi? Tại sao em không nghĩ tới cái gì ở giữa?
- Em nghĩ nếu cứ lừng khừng ở giữa, cái giả dối dễ trà trộn vào.
- Thế em có bao giờ mang cái xấu không?
- Em có. Nhưng em không thỏa hiệp với cái xấu của em, vỗ ngực bảo em là thánh nhân.
- Tại sao em bắt người khác cũng phải như vậy? Chẳng lẽ họ phải la toáng lên họ là người giả dối, em mới vừa lòng?
- Tại sao họ không tự suy xét lấy họ?
Tại sao họ dám tự cho mình đứng về phía lương thiện trong khi phần còn lại của thế giới trong đó có em là cái ác một mực chống lại họ?
Tại sao họ...
Tại sao...
- Vấn đề của em là không thể lươn lẹo xảo trá được nhưng hoàn toàn cũng không khôn ngoan, lý trí. Quá thẳng nhưng không đủ bản lĩnh. Có lẽ cũng vì thế mà mình mới quen nhau được. Em có nghĩ tới việc sẽ thay đổi em một chút?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây