Nhật ký nghỉ hè: Dắt trẻ đi chơi

Có những ngày tụi mình dắt tay nhau
Đi hết những con đường nhỏ trong thị trấn
Tháng bảy trời oi mà đầu trần giang nắng

Những con đường cô đã từng đi
Khi còn là cô nhóc bé tí ti
Lêu hêu khắp nơi nhặt hoa nhặt lá
Rủ đám trẻ gần nhà đi nghịch phá
Và làm cho đầy những chiếc hộp dế giun
Nào xén tóc nào bọ cam đủ thứ côn trùng
Nhất là đám sâu hư không tha con nào cả
Những con đường dẫn ra bờ sông 
Gió đùa lau nghiêng ngả
(Giấu mẹ chuyện này kẻo bị mắng nguy to)
Hay những con đường ra chợ xem họ bán mua
Ôi tò mò của đám trẻ con cơ quan nhà nước!
Không hiểu vì sao mẹ nói bán buôn không tốt 
Cô thậm thụt bán mớ rau, cành hoa giấy, cho vui
Cả con đường tới trường tiểu học nữa, con ơi
Ngôi trường bé sao ngày xưa to thế!
Góc nào cũng xinh, sơn vàng rực rỡ
Chắc sau này con sẽ học nơi đây
Cũng y như cô của những ngày 
Bé thơ lém la lém lỉnh 
Con sẽ tới trường với nhiều câu chuyện
Làm cô thầy chúng bạn chẳng nhịn được cười
Con sẽ học điều hay, sẽ nghịch, sẽ kính trọng những người 
Dạy con đọc viết
Và nhen lên những ước mơ thứ nhất
Những ước mơ xa xôi
Sẽ dần hết hồn nhiên nhưng vẫn là cô bé đó thôi
Cô bé con sinh ra từ thị trấn
Nhanh nhẹn, thông minh
Hồn hậu, hiền lành.

Mấy chục năm nơi này vẫn tươi xanh
Cây cỏ đó lau tre ngày xưa đó
Những ngôi nhà và con đường vẫn nhỏ
Cho mình lêu hêu hết một buổi trưa chiều
Cô bỗng nhớ câu thơ nọ cô yêu
Câu thơ cứ vẳng lên trong óc
"Dắt con suốt nẻo thơ ngây"
Cô mong con sẽ chọn nẻo này
Yêu quê hương yêu nơi mình khôn lớn
Sống trọn vẹn tuổi thơ mà cô hằng mơ ước
Trong những đêm xa tiếng mẹ ngân nga
Giữa một đô thành lấp lánh xót xa.

(Viết vội trong mười phút, để nhớ mấy ngày chơi vui).


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây