Tự nói với mình khi buồn

"Mình không hề hằn học, định kiến. Những điều đó không được phép nảy sinh trong đầu mình. Vì không có gì ở thực tại là chắc chắn cả."

"Mình ngồi đây, nhìn vào gương, hoặc nghe nhịp thở, của chính mình. Mình quay trở về với mình để yêu thương mình vô cùng, yêu thương dịu dàng, từ tốn."

"Mình không cho những nhận xét mới nảy sinh. Mình chỉ nói rằng mình đang buồn, và một chút bất an. Nhưng điều này không kéo dài mãi nên mình không nên quá lo lắng."

"Họ đang làm sai. Mình đâu phải gỗ đá để không thấy điều đó. Nhưng mình phải kiên nhẫn, từ tốn chờ họ bước qua mê lầm của chính họ."

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây