Ngày nắng nóng


Trời nắng nóng. Mình đi bộ ra ngoài tìm một liều thuốc trị ho nhưng tất cả các hiệu thuốc quanh nhà đều đóng cửa. Nhiều hàng quán khác cũng đóng cửa. Quán cà phê đông kín người, ai nấy đều tìm một chỗ trốn bé nhỏ có làn hơi lạnh phà phà trên đầu để cùng chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, đọc tin tức về ngoài kia: Sài Gòn nắng nóng cao điểm còn người Hà Nội lại khốn khổ vì sương mù, và lúc rạng sáng, trước khi ánh nắng oi ả đầu tiên của một ngày khắc nghiệt kịp ló rạng, có một cậu bé lớp 10 đã chọn vĩnh biệt cuộc đời vì áp lực học tập.

Có một số người, một số nghề có thể tạm nghỉ khi thời tiết khó chịu quá, nhưng một số thì không. Cuộc mưu sinh vẫn đẩy họ ra đường. Trên vỉa hè, một người tài xế lái xe ba gác cực nhọc "ve" chiếc xe cồng kềnh. Nước mía thì khổng lồ, còn trà đào uống bằng xô. "Xô" trà đào người tài xế Grab đang uống, không biết đã được đổi bằng tiền lời của bao nhiêu cuốc xe ngày nắng nóng?

Đi bộ giữa một trưa mùa hè như vậy, thấy tất cả những mệt mỏi của đời người hiển hiện chậm rãi trước mắt. Không thoảng qua như là khi ngồi trên xe gắn máy lướt qua cuộc sống.

Hôm trước tình cờ đi qua một nhà hàng có phong cách xưa cũ, nhà lợp ngói, tường xanh, lối vào rộng có dây leo tươi non đung đưa trên đầu, bỗng nhiên mình thèm khát thế những màu xanh. Xanh trong lành của nước, xanh nõn nà của cây cối. Thèm những làn hơi nhỏ râm ran mát dịu phủ lên da thịt, những ồn ào thiên nhiên vang động của một "buổi trưa nhè nhẹ trong ca dao". Chứ không phải là tiếng còi xe cùng những khói bụi này.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

một kiếp người vừa thoáng qua như mây