Chỉ là cứ sống thế thôi

Tự do không hẳn là thoát ra khỏi cái gì đó hữu hình, mà là tự mình giải thoát cho tâm trí của mình. Lần lượt cởi bỏ những gồng gánh, gượng gạo, ép uổng bản thân. Suy nghĩ với trí sáng suốt về những gì diễn ra xung quanh mà bớt hằn học đi.

Dĩ nhiên cũng cần đến một cuộc đào thoát khỏi cái gì đó hữu hình, để mang lại cho mình kho báu vô giá: thời gian. Khi có rất ít thời gian riêng tư, mình có xu hướng ôm đồm để được bận rộn mãi. Còn khi đã có trong tay ngày rộng tháng dài, thì mình từ chối nhiều hơn bao giờ hết. Mình từ chối những cơ hội, tiền bạc, các mối quan hệ nhạt nhẽo để bảo toàn thời gian riêng tư cho mình. Trong những giấc mơ trước đây, điều làm mình toát mồ hôi nhất chính là chúng ta bị bóp nghẹt thời gian của bản thân tới mức không thể nào, không thể nào làm cái gì cho ra hồn cả. Đúng là mình đã lắc đầu bất lực khi lặp đi lặp lại mấy tiếng "không thể nào" đó. Cảm giác bản thân bị gò ép thật sự rất kinh khủng. Một người cực kỳ trân quý thế giới riêng của tâm hồn mình sẽ cảm thấy mọi sự gò ép đó đều là xúc phạm.

Mình đã dần dần nhận ra nhiều điều trong những ngày không còn sống cho ai, sống vì cái gì nữa cả. Chỉ là sống thôi. Mọi thứ cứ hơi lộn xộn, luộm thuộm, ngẫu hứng, nhưng như thế là sống. Khi mình dịch một bài viết, xem một bộ phim, đọc một trang sách, nó rất khác với trước kia khi mình đọc sách, dịch bài, xem phim. Nó bâng quơ, vô độ, tùy tiện. Tự do và không có một sức ép nào từ bên trong: rằng mình làm những chuyện này để làm gì và bằng cách nào show ra cho thế giới biết?

Mình nấu một dĩa mì spaghetti, lấy bột mì nhào với trứng rồi chiên lên. Mình may một cái đầm đơn giản. Mình đọc một cuốn sách mới trong khi còn nhiều cuốn đọc dở chưa xong. Hay là mình chỉ ôm lấy smartphone để tìm hiểu cách gội đầu với izimi, đặt mua tàu hũ Măng hay sữa từ hạt. Mình thích gì thì mình làm nấy thôi.

Mình yêu sự không ngăn nắp của cuộc sống này.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

[Phần 1] 3 bước soạn bài hiệu quả (Ngọc Hà dịch)