Xuân Anh

Xuân Anh hay im lặng, có vẻ buồn buồn, nhưng bên trong lại nồng nhiệt. Thành ra, con có một cái kiểu lúng túng mà hồn nhiên, rất hay.
Xuân Anh hay xin cô mát xa cho cô mỗi giờ ra chơi. Khỏi phải nói cô mừng ra sao. Ban đầu cô lo con muốn nịnh nọt gì mình, nhưng không phải. Chỉ có một lần, cuối năm rồi, làm bài không được, bí quá con viết tin nhắn cho cô để trên bàn: "Nếu bây giờ con mát xa cho cô thì có được cộng điểm không ạ?". :p
Xuân Anh thích diễn ảo thuật. Diễn vụng về nhưng cũng hay thành công, và chịu khó học nhiều trò mới. Giờ ra chơi nào con với Khánh Vy cũng không cho cô làm việc, đứa thì biểu diễn đủ thứ, đứa thì nói liền mồm và hay đòi ăn mì ly.
Cô hay "dùng" Xuân Anh như vũ khí lấy lòng. Ví dụ như kêu Xuân Anh đi đấm lưng cho cô Ngọc. Kiểu vậy. Con luôn vui vẻ giúp cô mang niềm vui đến người khác.
Cô nghỉ dạy. Trước khi cô đi, con chạy tới hỏi cô thích màu gì. Rồi hôm sau, con mang tới một cái bookmark tự làm màu hồng, trang trí đường diềm trắng bằng bút xóa.
Vào năm học mới được 2 ngày, con gọi cho cô. Hỏi thăm cô. Vẫn bằng những lời ấp úng, vụng về kiểu trẻ con.
Nhưng chiều nay gặp con ở cổng trường thì cô thấy con lớn lên nhiều lắm lắm. Đã cao vổng lên, gương mặt bớt cái mũm mĩm, mà thêm chút chững chạc. Thật vui khi con nhận ra cô lúc chuẩn bị sang đường, rồi cô giơ tay chào con. Con chạy lại chỗ cô, chờ cô nói chuyện xong với các bạn thì thỏ thẻ: con mời cô uống trà sữa Hoa hướng dương nhé?
- Hôm nay con vừa hỏi cô Ngọc là cô Hà đang ở đâu thì chiều nay con gặp cô. Con nghĩ hôm nay là ngày may mắn.
- Năm sau con lên lớp 9. Nếu cô về dạy thì hay quá.
- Con không quên cô đâu ạ cô đừng lo. Cô thấy đó 2 tháng hè lận mà con vẫn gọi điện cho cô.
...
- Còn con đi học có vui không, có gì mới không con?
- Mấy tháng nữa rồi con lại chẳng hỏi cô là ai.
- Con bữa nay lớn ghê, đứng cạnh nhìn giống vệ sĩ của cô Hà rồi đó.
Chụp với con một tấm hình rồi cô đi bộ với con về nhà. Lúc bước vào cánh cổng, con ôm cô. Ôi chàng vệ sĩ cao lớn mà tình cảm, mà yếu đuối của tôi.
Luôn cảm thấy ở con có một cái gì buồn buồn. Chiều nay cô nhìn thấy cánh cổng sắt, đóng kín một thế giới trong kia cũng khang trang, đầy đủ như bao chúng bạn của con với hồ bơi, vườn cây, cô lại càng cảm thấy buồn không rõ. Rồi tự dưng muốn con chẳng lớn lên nữa, cứ mũm mĩm và yếu đuối mãi thôi.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

2022