Số điện thoại của anh tôi


Hầu như ai cũng có một số điện thoại của mình. Thậm chí hai hay ba số.


Anh trai tôi thì khác. Anh ấy có một trăm số điện thoại. Nhưng anh ấy cũng không có số điện thoại nào cả.


Khi người ta không còn điện thoại nữa, và không biết bao giờ lại có một cái khác, thì số máy cũng chẳng giữ làm gì.


Anh tôi có nhiều vấn đề về tâm lí, ít người hiểu được. Tôi thì hiểu. Nhất là những lúc anh ấy bán đi những chiếc điện thoại để có tiền tiêu. Tôi không hề trách anh, thật lòng. Tôi quen rồi.


Tôi vui vui khi thấy anh tôi bắt đầu dùng lại một số nào đấy. Điều này tạo cho tôi cảm tưởng mọi việc đang rất ổn, anh có những công việc phải liên lạc nhiều và các mối quan hệ của anh đều ok. Anh không cần tiền, không bán điện thoại.


Anh tôi có một số điện thoại, chỉ một thôi, đó là điều vui biết bao.


Khi nhắn tin cho anh không được, tôi đoán ra có điều trúc trắc. Vì mấy lần như vậy rồi mà. Tôi không nghĩ gì. Không quá lo lắng. Cũng không đánh giá, ghét bỏ gì anh. Tôi chỉ buồn. Có ai hiểu không? Anh tôi không còn như mọi người nữa, anh ấy không có một số điện thoại nữa...


Lúc nãy tôi thử gọi điện cho anh. Tất nhiên không liên lạc được. Một lúc sau, tin nhắn của Vinaphone đến, hiển thị lời nhắn của anh: ngủ rồi nhé, kèm một mặt cười. Đó là tin nhắn anh đã cài khi còn dùng số máy tôi vừa gọi đó.


Vậy là, tôi thấy vui một chút vì tưởng tượng anh tôi đang ngủ. Giấc ngủ bình yên nhất trong suốt 22 năm qua của anh, giấc ngủ có hình mặt cười trong cơn mơ đẹp. Phải đánh đổi giấc ngủ của tôi cho anh, tôi cũng sẵn lòng.


Như thế, cứ giả vờ là anh tôi có một số điện thoại, cũng được đúng không?


Ôi tôi thật vui! Quả thực rất vui!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

2022