Sự tử tế phi nhân

Cảm xúc tự nhiên là cái quan trọng. Dù gì, cũng phải để tâm tới nó trước. Nhìn vào tính người của nhau, tình người của nhau, những tâm tư, biến đổi, cả những yếu ớt, sợ hãi, tổn thương, để bầu bạn với nhau, xoa dịu nhau theo một cách người nhất, đó là điều cần làm.

Những diễn ngôn về sự tử tế không nhất thiết phải đến trong lúc đó để khiến cho cảm xúc tự nhiên tự ghê tởm chính mình. Những quy ước có vẻ hài hòa, chừng mực, hướng thiện kỳ thực sẽ trở nên rất nhẫn tâm vì bỏ qua tất cả những cái gì người nhất. Chúng không nhất thiết phải đến để nhấn con người ta chìm sâu hơn trong sự cô độc, cảm giác xa lạ với toàn thể xung quanh.

Khi một người đang ở dưới đáy cùng của một trạng thái nào đó, đừng đến như một tượng đài, một vị thánh ban ơn hoặc dạy dỗ bằng sự tử tế. Đừng nói về sự tử tế nữa.

Người ta sẽ hoang mang, vì nhìn quanh, người ta thấy thiếu vắng một điều cần hơn bao giờ hết: sự thấu hiểu. Người tử tế không cần hiểu gì, họ đã hiểu hết mọi điều, vì họ tử tế, vì họ chỉ cần tâm niệm một điều: tử tế.

Người ta cần cảm thấy nhân loại cũng giống mình, mình cũng giống nhân loại. Người ta không muốn bị biến thành một sinh vật kỳ dị phải bám vào đôi tay của những người cao đạo để mon men lên được bờ vực làm người.

Biết bao nhiêu thổn thức, bao nhiêu vấn đề người nhất trong đời người đã bị phớt lờ đi chỉ vì những diễn ngôn tử tế thớ lợ.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chòm sao hình dấu hỏi

tự do của mùa hè

2022