1. Năm lớp 12, mùa hè, mình về quê ôn thi Đại học. Những ngày đó in đậm trong tâm trí như thế nào, sau này mình có ghi lại trong một bài viết tên là Lan man nhớ nắng . Bài này được Thư quán bản thảo xin lại, và đó là lần đầu tiên mình được đăng báo - một tờ báo hải ngoại ít người biết. Trong bài viết, mình gọi sao trên trời là nắng của ban đêm. Những ngôi sao giống hệt như những giọt nắng còn vương lại từ ban ngày. Phải là con người nhà quê, ở thành phố cả chục năm vẫn không quen được bầu trời thành phố, mới yêu những ngôi sao như vậy. Hồi đó, trong một đêm bất chợt, mình nhắn tin cho chị Bích Hà. "Chị ơi, em thích nhìn sao lắm. Ở quê, em có thể nhìn rõ cả chòm sao Bắc Đẩu.". Chị nhắn lại cho mình: "Đúng rồi em ạ. Chị cũng thích chòm sao mang hình dấu hỏi đó". Ý nghĩ rằng cả hai chị em đang ở hai nơi khác nhau mà cùng nhìn lên trời, ngắm chung một thứ đẹp đẽ, làm mình cảm thấy thú vị hết sức. Nhưng, tại sao lại là hình dấu hỏi? Sao không là cái mu...
Nguồn: http://www.wikihow.com/Make-a-Lesson-Plan Để soạn được một giáo án hiệu quả nhất, dĩ nhiên bạn sẽ phải bỏ ra rất nhiều thời gian, sự chăm chỉ cùng khả năng thấu hiểu mục tiêu, năng lực học tập của học sinh. Mục đích của soạn giáo án cũng giống như mục đích của việc dạy học nói chung, đều là để thúc đẩy học sinh hiểu những gì bạn đang dạy và ghi nhớ nhiều nhất có thể. Sau đây là một số ý tưởng giúp bạn tạo ra hiệu suất tối đa cho công việc này. Bước 1: Vạch ra CẤU TRÚC CƠ BẢN cho giáo án Mục tiêu: Dạy học sinh hiểu về các mùa 1. Hiểu rõ mục tiêu của mình Khi bắt đầu mỗi bài soạn, hãy viết mục tiêu bài học vào phần trên cùng của giáo án. Hãy làm cho mục tiêu ấy trở nên đơn giản tới không ngờ nổi. Chẳng hạn: “Học sinh có khả năng nhận biết những cấu trúc cơ thể khác nhau của động vật cho phép chúng ăn, thở, vận động và phát triển” . Một cách cơ bản nhất, đây chính là những gì mà học sinh có thể làm được sau khi học bài! Nếu muốn kỹ hơn một chú...
Thật vớ vẩn khi em nói đến từ này trong mối quan hệ của hai đứa mình. Lúc nãy em vừa rỉ tai anh, hôm qua em đọc một bài báo nói về những thói quen mà các cặp đôi thường mắc phải khi đã quá thân thiết, em thấy hai đứa mình có hết trơn, không sót thói quen nào. Vậy mà sao, bây giờ em lại nghĩ đến khoảng cách? Khoảng cách là lúc bất chợt, em thấy mình cạn chuyện để nói với nhau. Sau mười mấy tháng quen biết, chuyện trò, em cảm thấy những chuyện muốn nói với anh cứ vơi dần, vơi dần. Em là đứa rất khó ngồi yên một chỗ hoặc im lặng, nên nếu không gặp được anh, em cũng phải hàn huyên cho đã mới thôi. Nhưng nói gì đây khi em không có chuyện gì để nói, mà đã nhỡ theo thói quen bấm số anh rồi? Chuyện trường lớp nói ra chỉ thêm mệt, bởi em muốn chúng nằm lại trọn vẹn trong ngăn kéo phòng làm việc ở trường. Chuyện của hai đứa mình thì còn biết nói gì, khi cả ngày mình xa nhau, đến đêm mới gặp. Chuyện sở thích của em thì sao - dạo này em không đọc được gì đáng nói, mà cũng chẳng biết nói gì về sá...
Nhận xét
Đăng nhận xét