Trở lại Hà Nội hôm nay
Mỗi ngày trong mùa hè mình đều có những điều nhìn thấy, cảm thấy mà muốn ghi ra thành chữ. Nhưng nếu có việc bận phải làm, lớn như làm một cái lễ đầy tháng cho cháu, hay nhỏ như quét cái nhà, mình cũng sẽ gác việc viết lại. Vì mùa hè là cơ hội cho những điều thực chất hơn. Mà mấy hôm ở nhà thì khỏi phải nói là bận như thế nào. Dân số gia đình đã tăng lên đáng kể, mình cũng chẳng còn là trung tâm để được trẻ con mãi như trước. Lêu hêu với tụi con nít cũng vui và chúng chính xác là nguồn năng lượng mình muốn gặp, nên chẳng sao cả khi mà cuốn nhật ký mùa hè vẫn còn xếp lại mãi ở đó và hầu như trắng trơn. Nhưng sáng hôm nay, mình đã tới Hà Nội. Và cuốn nhật ký chừng như muốn mở ra để được viết vào. Nếu như quê mình là để trở về và ở đó mình thấy con người ban đầu, hồn nhiên, nguyên sơ nhất của mình, thì Hà Nội là một dạng nơi trốn, có thể nói là vậy. Mỗi kỳ nghỉ dành một ít ngày cho Hà Nội sẽ khiến kỳ nghỉ đúng là nghỉ ngơi hơn, thay vì chỉ ở quê để rồi dành toàn bộ thời gian loay hoa...