những mẩu chuyện xanh tươi

Có những người lỡ gặp một lần, lâu sau nhớ lại, không tin rằng ta từng gặp họ, và trong đời ta cũng từng có những ngày yên tâm dịu dàng đến vậy. Ví dụ như sơ Ngọc, người sơ phụ trách một ngôi trường tình thương ở Sài Gòn mà mình gặp trong khoá học ở Đà Lạt. Lần đó sơ dẫn các cô giáo trong trường tham gia khoá học, nơi người tổ chức hứa hẹn sẽ giúp tâm người làm nghề "an" lại, với mức học phí không dễ chịu chút nào. Như vậy để thấy rằng sơ đã tâm huyết với giáo dục biết bao. Con người trông to lớn, giọng nói hay tính cách đều có chút nam tính. Thẳng thắn, đơn giản, dễ hiểu, nhưng nồng ấm tình cảm. Trong một hoạt động kết đôi, mình nói với sơ: con có cảm giác sơ giống một ngọn núi, chẳng nói gì cả nhưng vững vàng, ngồi bên cạnh cảm giác thực sự yên tâm. Sơ rất thích lời nhận xét đó của mình, đi khoe khắp nơi. ^^ Nếu được ước mong, mình cũng mong sao được trở thành ngọn núi ấy một ngày. Không phải là sóng biển ồn ào ồ ạt, nông nổi nhiều lời. Không phải là mặt trời chói c...