đêm ở đen đá
đêm ở đen đá sau hai tuần ở nhà với các em bé mèo bỗng nhiên muốn một chút riêng tư và tận hưởng cảm giác ở nơi không quen ai nên trốn em Hee ra cafe. ngồi đây để nghĩ về chính em Hee và chuỗi ngày hai tuần vừa rồi (lúc này em đã ổn định tâm trạng và trộm vía khoẻ lên nên mạnh dạn để em ở nhà một đêm) mình sẽ viết thật vội, thật thô những suy nghĩ ngay lúc này mà không chỉnh sửa nhiều vì đó là những cảm xúc tức thời và mình không muốn nó quá đạo mạo chỉn chu nghiêm trọng lên gì hết Phần 1: kể khổ sự ra đi của em bé con Hee (chưa kịp có tên) và em Cục Bông là những trải nghiệm rất lạ với mình, khiến mình nhận ra rất nhiều thứ trong đau đớn và cả bình tĩnh, vì nay mình lớn rồi (giống tên bài hát đang mở ở quán cafe bây giờ nè) gần 2 tuần Hee luôn kêu gào vì những thay đổi sinh lý và tâm lý khiến không một đêm nào mình ngủ ngon, bàn tay như muốn mòn đi một tẹo vì vuốt ve cho con, sợ con buồn tủi và đau mà không thể nói. có những đêm kê đầu tạm trên một cái gối cũ rồi nằm ngay ổ mèo để Hee...