Đó là mùi vị tuổi thơ
Vẫn còn nhớ như in mùi vị của tô bún Huế đầu tiên trong cuộc đời, mình ăn khi còn học cấp một ở quê. Một sáng, chị Huyền thông báo, trong thị trấn ta mới mở một quán bún Huế, bán bún bò giò heo, bún mọc. Những cái tên nghe lạ kỳ, không hiểu gì nhưng đã thấy hấp dẫn, thần tiên. Hương vị từ xứ lạ phương xa, không hiểu vì lý do nào ghé chân dừng lại nơi thị trấn nhỏ miền núi, đã làm phấn khích tâm hồn những đứa trẻ nơi này. Sáng hôm đó, chị chở đi ăn bún Huế. Làm sao mà quên được mùi thơm nức mũi bay khắp quán, vị sả nồng, màu ớt đỏ trong tô nước trong, cũng như vị của miếng mọc bùi béo, sần sật, miếng tiết heo mát ngọt, khúc giò heo đậm đà. Đó gọi là yêu từ lần đầu. Người Hà Tĩnh mà lại thích ăn món Huế. Miền Trung ăn món miền Trung. Dù khoảng cách địa lý xa xôi, nhưng cùng khúc ruột nên chắc là mùi vị có sự gần gũi. Không hảo ngọt, mà thích những cái gì thách thức vị giác và để lại dư âm. Quán bún Huế độc nhất trong phố núi ấy đã đông đúc, tấp nập một thời gian dài. Đã là địa ...