về thời gian
1. mọi thứ đều có thể làm được, nếu ta muốn. chưa làm được, sẽ làm được. vấn đề là thời gian hồi sinh viên, đọc truyện, cái mình ngạc nhiên nhất là vì sao các nhân vật họ có đủ thời gian để nung nấu những suy nghĩ của họ. thậm chí có những cuốn truyện mình thấy nhân vật chỉ buồn thôi, chả làm gì. vẫn có thời gian để ăn, để ngủ, để nằm xuống nghỉ ngơi cho nỗi đau của họ còn mình, ngay từ thời sinh viên, mình luôn có cảm giác thời gian là một kẻ đanh ác đến thít chặt cổ mình. nó rượt đuổi mình từ đằng sau, không cho mình nghỉ, không cho mình kịp làm một cái gì tử tế, nên hồn 2. khi đã rảnh rỗi hơn, và có một khoảng cách đủ xa để nhìn lại mọi thứ, mình nhận ra thật nhiều điều mình cảm thấy nhiều khi vấn đề giữa chúng ta chỉ là thiếu thời gian thiếu thời gian để thực hiện những điều ta muốn thực hiện. ta bị cuốn vào những thứ vô nghĩa ...