24.02.2017
1. Tối qua tôi nghĩ về một câu chuyện và đã tìm xong giải pháp. Tôi viết sẵn trong đầu một "bài viết" khá dài. Đến sáng nay, khi nghiền ngẫm đủ lâu, lạ thay tôi thấy tôi có thể chỉ nói vài ba câu thôi là đủ rồi. Nếu cần thì mới triển khai tiếp các ý nhỏ hơn. 2. Hối tiếc lớn nhất của tôi về tuổi trẻ là đã quá coi thường những trải nghiệm bên ngoài và quá coi trọng sách vở. Nói vậy không phải là sách vở không quan trọng, mà là, theo tôi sách vở không có nghĩa lý gì với một tâm hồn "mũ ni che tai" với đời sống. Không có khía cạnh nào của đời sống là tầm thường so với "ngôi đền thiêng" văn chương sách vở. Khi tôi tự khép mình, từ chối đời sống mà tôi cho là nhạt nhẽo, tôi cảm thấy quanh quẩn, chật chội, thiếu dữ liệu trầm trọng cho suy nghĩ của mình, có đọc sách cũng không có gì để đối chứng. 3. Im lặng là sai lầm thứ 2 trong tuổi trẻ của tôi. Khi im lặng, tôi cảm giác suy nghĩ của tôi không thực là suy nghĩ, tức là tôi không cảm thấy có một suy nghĩ ...