Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2017

về thời gian

1. mọi thứ đều có thể làm được, nếu ta muốn. chưa làm được, sẽ làm được. vấn đề là thời gian hồi sinh viên, đọc truyện, cái mình ngạc nhiên nhất là vì sao các nhân vật họ có đủ thời gian để nung nấu những suy nghĩ của họ. thậm chí có những cuốn truyện mình thấy nhân vật chỉ buồn thôi, chả làm gì. vẫn có thời gian để ăn, để ngủ, để nằm xuống nghỉ ngơi cho nỗi đau của họ còn mình, ngay từ thời sinh viên, mình luôn có cảm giác thời gian là một kẻ đanh ác đến thít chặt cổ mình. nó rượt đuổi mình từ đằng sau, không cho mình nghỉ, không cho mình kịp làm một cái gì tử tế, nên hồn 2. khi đã rảnh rỗi hơn, và có một khoảng cách đủ xa để nhìn lại mọi thứ, mình nhận ra thật nhiều điều mình cảm thấy nhiều khi vấn đề giữa chúng ta chỉ là thiếu thời gian thiếu thời gian để thực hiện những điều ta muốn thực hiện. ta bị cuốn vào những thứ vô nghĩa

Với Sói Sa Mạc

Hình ảnh
Ngọc ơi, đã bao giờ Ngọc nghe nói về thế giới song song chưa? Tức là nếu mình ở giây phút này có một lựa chọn khác, thì mình lập tức bước vào một thế giới khác. Mình của lựa chọn này và lựa chọn kia cùng sống với lựa chọn của mình, chỉ là ở hai thế giới khác nhau. Hoặc có thể có ba, bốn, năm thế giới như vậy lận. Ví như mình có thể đang vẽ, đang hát, đang may đồ, bán sách, hoặc dạy học, ở những thế giới song song với nhau. Ngọc ơi, có bao giờ Ngọc thấy bên trong mình còn nhiều con người nữa mà mình chưa được sống, mà có khi chẳng kịp sống. Ngày xưa, Ngọc nghĩ mình là một con người khác, mà giờ Ngọc lại sống như con người này. Có bao giờ mình thấy mình giống như một hòn sỏi bị đời lăn đi không Ngọc? Sao đêm nay mình buồn quá. Mình buồn y như một đêm của bốn năm trước. Hồi đó vì buồn quá, mình đã có ý định "trốn" vào Sài Gòn để sống cuộc đời mình muốn. Để người thân đồng ý, mình buộc phải tìm một công việc. Thế mà có lúc mình lại nhầm tưởng cái mình muốn là công việc c