Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2016

Một cải tiến đơn giản thay đổi chiều sâu việc học

Hình ảnh
Link bài viết của mình trên Trạm Đọc: http://tramdoc.vn/tin-tuc/ai-cung-co-the-thanh-chuyen-gia-mo-t-ca-i-tie-n-don-gia-n-thay-do-i-chie-u-sau-vie-c-ho-c-n07wW.html Thế hệ đi trước luôn kêu ca về thế hệ trẻ, rằng chúng không biết gì cả ngoại trừ lời của những bài hát nhạc Pop, và rằng trình độ của những năm gần đây thực sự đi xuống. Đó không phải chỉ là lời than phiền của những người khó tính, đó là một thực tế. Thời đại kĩ thuật số làm cho mọi kiến thức dễ dàng phai nhạt đi, những cuốn sách giáo khoa càng trông giống bách khoa toàn thư bao nhiêu thì lại càng ít có ảnh hưởng đến tâm trí của học sinh khi rời trường bấy nhiêu. Cũng không thể đổ lỗi hoàn toàn cho giáo viên, trong đó có những người rất chuyên nghiệp và dũng cảm, dù làm việc trong những điều kiện khó khăn nhưng vẫn luôn cố gắng chăm chỉ để bảo đảm dạy cho học sinh lượng kiến thức cơ bản mà một công

Đúng lúc

Đọc sách gì không quan trọng. Đọc quyển nào lúc mấy tuổi không chứng tỏ đẳng cấp nào cả. Sách mới ra hot ơi là hot mà chưa đọc không có gì đáng xấu hổ. Sách mua về lâu rồi mà chưa động tới, không sao. Lâu không đọc gì, càng không sao. Vì đọc không phải để trưng trổ. Có điều này tới giờ mình mới nhận ra. Quan trọng nhất là gì? Là đọc đúng lúc. Cái cuốn đó nó phù hợp với mình ở giai đoạn đó, nó đến với mình đúng lúc mình cần. Đó, đó mới là điều quan trọng nhất khi đọc. Đọc một cuốn không đúng lúc thấy gượng gạo, không thoải mái, mau nhớ mau quên. Đọc một cuốn đúng lúc thấy thích ơi là thích, thấy ngấm.

Sinh lý học về stress: Thảo luận với bác sĩ Simon Curtis - Ngọc Hà dịch

Tiếp tục dịch khóa học hôm trước. - Stress là gì? Ông định nghĩa nó như thế nào? - Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều biết stress là gì. Nếu bạn hỏi một nhóm đông người, tất cả đều sẽ hiểu stress là gì, vì mọi người đều từng trải nghiệm nó. Tôi dạy rất nhiều bác sĩ và nếu bạn hỏi một khán phòng đầy bác sĩ: Ai tuần trước mới bị stress? thì cả phòng sẽ giơ tay. Mọi người đều có thể hiểu stress là gì bằng trực giác của mình. Nhưng tìm một định nghĩa minh giản thì khó hơn một chút. Về bản chất thì stress là một phản ứng của cơ thể để vượt ra khỏi hoàn cảnh hoặc tình huống mà ta thấy khó khăn. Điều thú vị là một số phản ứng stress mang tính phổ biến. Khối lượng công việc quá mức, cần nhiều thời gian quá, khó khăn trong các mối quan hệ, khó khăn trong công việc, không có việc làm, khó khăn về tài chính, những vấn đề này mang tính phổ biến, toàn cầu. Nhưng ngoài ra có những vấn đề khác lại mang tính đặc thù, cá biệt, mỗi người mỗi khác. Là bác sĩ, chúng tôi chứng kiến điều này thường xu

Thơ ca và stress - Ngọc Hà dịch

(Mình dịch lại 1 khóa học trên Future Learn) Tuần 1: Stress - Đọc một bài thơ giống như ta tới một ốc đảo của sự trấn tĩnh, nơi mà tất cả những hỗn loạn, những nỗi sợ hãi và căng thẳng đều ở ngoài kia. Hành động đọc lên một cách vật lý một bài thơ hay một đoạn văn xuôi có thể trấn tĩnh ta, làm cho ta cảm thấy thư thái, bình tĩnh, tập trung hơn. - Tôi nghĩ đó là vì chúng ta đang chậm lại và có mặt ở khoảnh khắc đó. Ở những bài thơ hay cũng như các tác phẩm lớn, nhà văn luôn đặc biệt chú trọng về cách kết hợp từ ngữ sao cho cẩn thận. Nhà văn nổi tiếng Samuel Taylor Colerigde từng nói rằng những tác phẩm tốt đặt từ ngữ vào trong một trật tự hay nhất, và thơ ca đặt những từ ngữ hay nhất vào trong một trật tự hay nhất. Nếu ta đọc chậm rãi, dù đọc thầm hay đọc thành tiếng, hay có thể là cả hai, chúng ta đều tập trung vào bài thơ. Ta đi vào trong khoảnh khắc đó. Và một hành động đọc thật sự có thể giảm thiểu mức độ stress của ta. Bây giờ ta sẽ bắt đầu với một món quà rất

Sâm

Hình ảnh
Đây là "sâm" của người Sài Gòn. Những ngày qua cũng vui, nhiều khi cũng hơi hơi cố vui nữa. Nhưng thật ra trong lòng cứ lấn cấn hoài về một nơi, nghĩ ngợi hoài về nhiều người. Có lúc thấy nhớ ngẩn cả người ra, như nhớ người yêu cũ. Có khi nằm mơ mà thấy quyến luyến quá. Nhưng cũng có khi xót xa và căm giận lắm. Căm giận những nhỏ nhen, cay nghiệt, ích kỉ của con người. Giận cả bản thân mình nữa. Muốn nói một điều gì đó cho thỏa. Chiều nay ra chợ Bùi Văn Ba mua được mớ "sâm" này, kỳ thực là một đám các loại lá gì đó mình hoàn toàn không biết tên, ngoại trừ mấy khúc mía. Người Sài Gòn dùng chúng để nấu nước mát uống. Ở đây thì hình như nước nấu từ cái gì cũng gọi là nước sâm hết, từ rong biển, bông cúc, mía lau. Mình thấy nấu nước sâm quả là cái trò vui nhất trên đời, như chơi trò nấu ăn hồi xưa ấy, hái một đám lá xằng bậy nào đó ngoài bụi rồi nấu lên thôi. Trong lúc chờ cô chủ nhà giúp mình nấu ragu bò thơm béo vô cùng thì mình ngồi rửa lá cho s