Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2016

Viết cho anh

Hình ảnh
Hồi xưa em rất hay viết cho một anh-nào-đó trên blog này. Những lúc đi đâu đó về, bị đánh gục bởi nỗi uể oải mà không có ai để kể. Vậy mà từ lúc quen anh, em lại chẳng viết cho anh như em từng nghĩ mình sẽ làm. Vì anh chân thực quá. Vì mình nói chuyện với nhau nhiều quá rồi. Và thời gian trống thì để dành cho những cuộc gặp dài rồi nên em không còn có lúc nào yên lặng để nghĩ và viết cho anh nữa. Mấy bữa gần đây em tự dưng nghĩ rằng em sẽ viết cho anh một cái gì đó ở đây. Rồi em cũng nghĩ hay là mình viết nhật ký trở lại. Để chui vào cái bao chật hẹp, an toàn, buồn bã của chữ nghĩa như xưa. Tối qua anh gọi lúc em đang trong giấc ngủ ngắn. 8h tối. Những giấc ngủ với em luôn là một thế giới lạ kì, kì quặc, sâu hun hút. Em dường như chưa bao giờ có thể ép mình vào cái khuôn giờ giấc của những con người trong thế giới này, chưa bao giờ có những giấc ngủ khỏe mạnh như trong sách vẫn thường khuyên, dù em thuộc nằm lòng mớ quy tắc đó và vẫn thường cố gắng áp dụng. Nhưng, có khi cơn buồn

đủ

Đau khổ, bức bí, chật chội trong lòng nhiều lúc là do mình muốn nhiều quá đấy chứ. Mình tự thu xếp được mọi thứ, mọi thứ ổn hơn nhiều lắm rồi. Bản thân mình đỡ khổ hơn nhiều lắm rồi.  Những lúc ổn ổn mình hay thấy tự hàm ơn và biết hài lòng. Không đứng núi này trông núi nọ hoặc phân vân giữa nhiều lựa chọn. Sự ổn định sẽ mang tới một chút xíu tẻ nhạt, rồi biết đâu có khi còn làm mình thèm thuồng thứ nọ thứ kia, tiếc quá khứ. Nhưng nhìn chung là nên ổn định, nên có nhiều thứ phải dứt khoát. Ví dụ: 1. Mình sẽ sống ở Sài Gòn. Mẹ nói, mình về nhà thì mẹ sẽ không để mình thiếu một thứ gì hết, kể cả những thứ mình phải cố bươn chải cả đời ở Sài Gòn mới kiếm được. Nhưng vì những lý do mình đã nghĩ và cảm nhận từ 3 năm nay nên mình sẽ ở đây. 2. Mình sẽ dạy Văn. Dạy Văn thì khó, thì bạc bẽo. Nhưng trong những lúc dự giờ các giáo viên môn khác, mình hay tự thấy hàm ơn vì mình không phải dạy cái môn đó, mình được dạy Văn, tha hồ chia sẻ nhiều thứ phong phú, hay ho với học sinh của mìn

Mùng 3

Hình ảnh
1. Làm gì cũng phải kiên trì. Đi cho tới cùng. 2. Phải bồi bổ đầu óc thường xuyên bằng đọc, nghe, xem, nghĩ thì những niềm tin mới dần hình thành và mình mới làm việc tốt hơn được. Ít nhất là mỗi tối phải đọc gì đó dù là một chút xíu. 3. Đừng kỳ vọng đọc vào là thấy tác dụng ngay. Phải từ từ như xài mỹ phẩm vậy đó. 4. Học cần phải tĩnh. Tĩnh thì mới sâu.