Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2012

Nửa đêm bốc phét

Hình ảnh
1. Tôi thức khuya đọc sách. Bao giờ khi đang đọc, tôi cũng thấy trong mình tràn lên một niềm kiêu hãnh ngầm ẩn, rằng tôi đang được đến với một thế giới rất cao quý, đẹp đẽ, độc đáo, khác xa cái cuộc sống chật hẹp và tầm thường mà những người quanh tôi đang sống. Điều đó khiến cho tôi, trong lúc đọc, vẫn len lén để ý xung quanh, xem người này, người kia đang làm gì, đoán xem hành động sắp tới của họ như thế nào, thường thì chẳng sai: một người vừa lướt web mê mải xong, gấp máy tính lại thể nào cũng nói nhiều như để xua đi sự bất an, và thấy tôi đọc sách thì kiểu gì người ta cũng ôi cậu chăm thế, sách gì đấy tớ xem nào. Tất nhiên đang mang một sự tự kiêu sâu sắc, tôi làm sao có thể thoải mái mà giới thiệu về cuốn sách. Định làm lơ, nhưng rồi tôi lại lật bìa sách một cách qua loa cho người ta xem, để họ dù đã nhìn cũng chẳng thể đọc kịp cuốn sách và tên tác giả. Sau đó, như thường lệ, tôi ăn năn. Hic. Tôi thường nói rằng vì tôi yêu nhân loại lắm nên khi làm người khác buồn, tôi cũn