Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2011

Số điện thoại của anh tôi

Hình ảnh
Hầu như ai cũng có một số điện thoại của mình. Thậm chí hai hay ba số. Anh trai tôi thì khác. Anh ấy có một trăm số điện thoại. Nhưng anh ấy cũng không có số điện thoại nào cả. Khi người ta không còn điện thoại nữa, và không biết bao giờ lại có một cái khác, thì số máy cũng chẳng giữ làm gì. Anh tôi có nhiều vấn đề về tâm lí, ít người hiểu được. Tôi thì hiểu. Nhất là những lúc anh ấy bán đi những chiếc điện thoại để có tiền tiêu. Tôi không hề trách anh, thật lòng. Tôi quen rồi. Tôi vui vui khi thấy anh tôi bắt đầu dùng lại một số nào đấy. Điều này tạo cho tôi cảm tưởng mọi việc đang rất ổn, anh có những công việc phải liên lạc nhiều và các mối quan hệ của anh đều ok. Anh không cần tiền, không bán điện thoại. Anh tôi có một số điện thoại, chỉ một thôi, đó là điều vui biết bao. Khi nhắn tin cho anh không được, tôi đoán ra có điều trúc trắc

Vẽ ước mơ

Hình ảnh
             Tôi ước mơ xây một ngôi nhà. Đó là một ngôi nhà ngói, không cần tầng gì hết. Cũng không cần phải ngăn thành các phòng, vì chỉ một mình tôi ở đó. Có một gian lồi với cửa sổ rộng nhìn ra vườn. Trước cửa sổ là bàn làm việc của tôi. Đừng bé quá vì tôi là người bừa bộn, bàn bé sẽ không có chỗ để giấy và sách vở lung tung, với lại khi làm việc tôi thường dùng rất nhiều tài liệu. Bàn có ngăn kéo nhưng không cần tủ bên dưới ngăn kéo và càng không cần khóa như các loại bàn bây giờ. Thay cho tủ đấy là các ô như ô trên giá sách. Thật thoáng, tôi sẽ có chỗ nhét tài liệu và coi như có thêm một giá sách nhỏ.        Hai bên bàn làm việc là hai tủ sách rất rất to. Tôi không phải là một người đọc nhiều. Đấy là giá sách cho cả cuộc đời. Ban đầu chúng sẽ trống. Dần dần tôi sẽ lấp các ô trống. Có thể khi tôi sẽ mất trước khi tủ sách đầy. Nhưng con tôi sẽ cho thêm sách của nó vào. Và tất cả chỗ sách bây giờ là dành cho nó đọc.        Nhưng cũng chưa chắc tôi đã có con. Tôi xây nhà này